Bình Lãng quê tôi vòng tay sông Thái Bình
Sông yêu thương ôm ấp
Năm tháng dâng phù sa
Với bàn tay ông cha
Đất quê tôi màu mỡ
Đồng lúa mênh mông rợp cánh cò
Sóng vỗ êm ru một câu hò
Người Bình Lãng mộc mạc
Người Bình Lãng thật thà
Gái Bình Lãng kiêu sa
Trai làng cây ngay trước gió
Bia đá xưa trầm tư
Lưu danh một liệt nữ
Vượt lên ngàn gian khó
Tay không bà làm giàu
Dù đi đâu về đâu
Dẫu bên kia bán cầu
Sóng vẫn vỗ trong tim
Bình Lãng ơi! Sóng mãi vỗ trong tim