Rồi chân anh lại đi về 1 mình, giữa thành phố biển xế bóng hoàng hôn
Tay anh cất nhiều lắm hoài niệm nơi vai em gầy từng cái choàng ôm
Lặng thầm chiều nghe biển nhớ, bóng núi đồi như mãi đang xa
Có con sóng vỗ tim anh rồi thấy mọi thứ muốn vỡ tan ra
Ngày không ai trong 1 nơi xanh biếc,thấy mắt em cười xa cả trùng khơi
Sâu bên áo đã chả còn gì, chỉ là giây phút mình đã từng thôi
Chơi vơi giữa lòng biển lạ, ai cô đơn để tìm bến ghé
Khi anh lớn mới nhận ra, sao nhiều nỗi niềm lại buồn đến thế
Ai mà chả có nỗi sầu riêng
Nhưng gồng gánh lại làm mình quên phút đầu tiên
Góc đường cũ, in dấu lại nơi mình đuổi chân
Đi vậy thôi, im vậy thôi mấy chợp mắt lỡ làng tuổi xuân
[Ver 2:]
Liệu có còn nghe thu về không em? Mong manh rơi đường tình mấy lối
Khuya hôm ấy anh chợt lặng thầm vì em còn bận chờ người ấy tới
Có góc sân bơ vơ khoảng trời, có ngày dài thì cứ lặng lẽ trôi
Có những đêm khuya trên trần gác mái, anh nói 1 mình qua làn kẽ môi
Là "anh vẫn yêu em", vì tim còn vọng về từng tiếng âm thanh
Sau bao năm dài qua nhiều thay đổi, em vẫn chả biết tâm anh
Tựa đầu lặng thinh, nghe giọt buồn chảy về dưới mắt
Nhiều lắm câu chuyện giờ đã qua lâu, hình bóng em cười những ngày cuối cấp
Từng có những phút anh biết đợi chờ 1 trời tâm tư đong đầy vị nắng
Khi em kể về ước mơ lòng mình là "bên kia đồi muôn màu thị trấn"
Và rồi trời đã chuyển mấy lá mùa thu
Ai cũng đã già đi thật nhiều, chỉ tình này là mới vừa như
Biển vỗ trào, nghe từng đợt sóng bay
Hàng ghế cũ thu mình dưới bóng cây
Ngày hôm qua chuyện anh còn kể đó
Giờ em ơi..còn chút gì để nhớ?
Anh biết sẽ trọn vẹn hơn nếu như điều đấy mãi là khát vọng
Khi anh đưa em một đại dương còn lại gì đâu chỉ ngoài cát đọng
Anh có 1 thời phiêu đãng cho nắng gió phong ba tẩy trần
Rồi cũng gục vào đường tình em chết 1 con tim mới nảy mầm
[Ver 3:]
Rồi chân mình lại đi về cùng nhau, nhìn thành phố dưới ánh điện mờ
Ngồi cạnh cùng thêm 1 chút được không, vì anh chỉ muốn cùng em chuyện trò
Sao mà thấy buồn quá em ơi khi ngỏ lại anh đôi lời nhắn
"Đó là duyên của lúc mình thiếu thời, giờ đã ở bên nơi đồi vắng"
Ngày mai lúc mới tinh mơ họ quàng ôm em khi vừa tỉnh giấc
1 lần nữa anh là thằng đàn ông nhìn thấy trong veo trên cùng đỉnh mắt
Thiên Bình sẽ lại nhớ em, giữa 1 ngày trời thu chuyển gió
Anh phải về với cuộc sống mình thôi, gởi Tây Nguyên qua những ngày dài biển nhớ