Lyric:
Hook :
Lật trang giấy...không ai thấy...những chữ viết trên đấy...ko cần liếc ai nấy
Cứ mặc kệ ai đấy...cho bao nhiêu người mấy...!
lấy tời giấy..ta không sợ ai thấy
và ta ước được thấy....những từ ngữ trên giấy...
đấy đấy..ta đã thấy nó đấy
ấy náy những cái chữ đã thấy...ôi bay bay.... và cái chữ trên giấy... nhưng cuối cùng..- và bây giờ.... - thì nó lại ko thấy..!
Verse 1 : Jombie
Xuân khư bách hoa lạc xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhừng mà nhẵn tiền hóa lao tòng đầu rồi có thượng lại
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận...đình tiền tạc da nhất chi mai
Ngự là có sống nhưng sang xuân ko còn tức thị phi rồi cương ai
Tuổi đã không còn khi cái rủi đã đến..nó vân cứ đọng trong... ở lòng người
Buôn ba khắp phố và bây giờ rồng đi...trong khi đó trời đang cười
Và ko còn ai có cái bản lỉnh..kiếm kế sinh nhai dựa vào chính mình.
Ai đúng ai sai tùy vào tính tình...khi ngũ đế đã lòi đầu lên .. đag lập 1 triều đình
Thế giới mây đen bao phủ.. tự nhủ không tự chủ..và ai là tiều phu
Vác rừng lên núi hay vác đá suống biễn...và tức khắc mày là cái thằng ngu
Số 5 việt rap chưa đứng trụ....đến lúc lột xác thì phải hứng đủ...
Sóng thần đã đánh sập thành...khi binh tướng ko còn rác thì nó sẽ hết thủ
Verse 2: AFan
Sương rơi lạnh đất trời..ko một giọng nói ..cũng ko tiếng cười../
Gió đông hùa về..hủy diệt tận thế ..- đốt cả mảnh đất người
Dòng người / nó cứ như là một / con thuyền đang đào tẩu trốn thoát ..-
Chỉ đậu quỷ tác canh..- Ngũ thọ thì xác lành
Dù họ ..-đã giữ vững cố gắng..- thì vỏ đã cũng đã mọc xác thành../ ( Death )
Địa ngục ập xuống..- nó đã *** chết quân đoàn..- cả Phương Tây
Tam dịch nó đã tử trận..- thế cớ bắt Quỷ Thầu ..-
Ngậm mồi dây xích kéo / kéo linh hồn xuống hố ..-nhập vị tổ nạn của Chương Lai
Mây đen ngập che mịt mù thì cũng tới lúc..- Quỷ Đói đã xuất hiện
Con người phụ mẫu sinh ra..phải đưa lên cả 2 tay làm mồi để.. " dân hiến"..- ( Die )
Nhân loại này thương ai ..- đa số là chướng ngại
Lấy cương ..-mà mày chống với nhu..- thì chẳng khác nào -..Bị vướng lại............! ( ***)
Hook :
Lật trang giấy...không ai thấy...những chữ viết trên đấy...ko cần liếc ai nấy
Cứ mặc kệ ai đấy...cho bao nhiêu người mấy...!
lấy tời giấy..ta không sợ ai thấy
và ta ước được thấy....những từ ngữ trên giấy...
đấy đấy..ta đã thấy nó đấy
ấy náy những cái chữ đã thấy...ôi bay bay.... và cái chữ trên giấy... nhưng cuối cùng..- và bây giờ.... - thì nó lại ko thấy..