Đêm nay như bao đêm xung quanh sân khấu đèn mờ
Chưa kịp 10 giờ, không ai ngồi chờ, girl
Bartender nói hôm nay sao anh không về nhà, còn buồn đau à?
Một tequila, noooo
But I can not take my eyes off you
Dấu vân tay vương trên my tattoos
I do not know what I should do
Nên đôi môi vẫn u sầu
Rnb của Bruno Mars vẫn phát bên tai, anh lại xin được say mèm say mèm hết tối nay.
Trong quán bar nhìn người ta nắm tay, so lonely
Và anh thiết tha ngày mình say đắm babe, sao quên đi?
Ta vẫn hay thường ngồi ở nơi này đây, giờ thì chẳng có ai hay
Mới mấy ly mà it’s getting real late, anh lại bước lên stage
Oh, they called me an artist
Làm nhạc bán tiếng hát đi để kiếm tiền
Sự thật anh lên stage không phải như thế
‘cause I wanna sing them our song babe
And it goes like...
Tay cầm mic chỉ anh với anh, nghe những âm thanh chầm chậm trôi, day dứt không thôi.
Song song với hào quang đang tàn phai dần, còn lại bờ vai không một ai cần
Khi show hết, họ phủ phê, thì my audience chia làm hai phần
Người bảo anh keep it low, âm thanh của anh ruin the show
Người thì hỏi anh tăng hai đêm nay are we party? Don’t tell your mommy daddy.
This city never sleep babe, bartender lấy thêm đôi chai
Còn anh thì rót thêm ly whisky, mix with them bailey, cho cảm giác êm xuôi right...
Không spotlight trong tay này có gì, không rượu vang thân gầy này có gì
Và không còn em anh còn lại cái gì, ngoài những lời nói bên đôi tai
Cứ bao đêm trôi qua, đứng giữa quán bar
Những ký ức phôi pha, anh vẫn chẳng thể quên đi
Vì em vẫn đang ở đây, hay vì em là bartender
Ánh đèn, tiếng đàn, khán giả, and it goes like...