khi lang thang màn đêm bao trùm con phố xưa.
anh ngồi nơi đây vẫn nhớ kĩ niệm đã wa.
con đường xưa mà ta cho nhau yêu thương vẫn đây
mà em h xa khuất
-con tim anh đau lắm mỗi khi đông về gió rét cơn mưa ướt lạnh đôi vai anh..lại 1 mùa đông ko có em..mình anh thẫn thờ đêm noel..
em có biết ko anh đau thật nhiều..khi nhìn lại phía nơi kỉ niệm của ngày xưa.
con đường ướt đẫm giọt lệ ai..đuổi theo 1 người đã ra đi mãi mãi xa rối còn đâu nữa...
vì sao như thế hả em ơi..lời hứa chưa kịp làm trọn với nhau thì em đã ra đi.
cây thông noel năm trước mình cùng nhau chăm sóc bây h nó chết theo linh hồn anh gửi vào những bông tuyết tan.
-rồi người dạo chơi trốn thiên đàng.
cầm đàm ngồi ca hát 1 mình..ko có ai cạnh bên
và người lẻ loi dưới nhân gian..ngày ngày vẫn thương nhớ 1 người.
hát khúc hát yêu thương dở dang..ngoài trời từng bông tuyết rơi nhẹ..buồn phiền ngồi chung với gió lạnh...
lạnh buốt kỉ niệm xưa.đường tình h chia rẽ mỗi ngã...cuộc đời nhiều oan trái muộn phiền...
đau lòng anh
-nắm tay anh 1 lần cuối giọt nước mắt em khẽ lăn trên bờ môi..nụ hôn ấy.
hơi thở em để lại nơi ấy cho anh..em chết gục wa 1 mùa đông..dứt áo ra đi em bỏ anh.Bỏ lại bao đêm mình khóc 1 mình bên nghĩa địa buồn cũng vì em..thiên đường lạnh lắm ko em ơi..1 mình buồn lắm ko em ơi..
nơi đây trần gian anh vẫn bước wa từng ngày mòn mỏi vì nhớ em..
muốn yêu thêm 1 lần khác thử sau.ko còn 1 cảm giác..đêm buồn 1 mình nơi thánh đường...từng hồi chuông ngân nhẹ nhàng lên..lạnh giá anh khóc trong đêm.....vì em.
--rồi người dạo chơi trốn thiên đàng.
cầm đàm ngồi ca hát 1 mình..ko có ai cạnh bên
và người lẻ loi dưới nhân gian..ngày ngày vẫn thương nhớ 1 người.
hát khúc hát yêu thương dở dang..ngoài trời từng bông tuyết rơi nhẹ..buồn phiền ngồi chung với gió lạnh...
lạnh buốt kỉ niệm xưa.đường tình h chia rẽ mỗi ngã...cuộc đời nhiều oan trái muộn phiền...
đau lòng anh
-ở bên kia thế giới em có biết rằng anh đớn đau rất nhiều hay ko.
hôm nay lại là 1 đêm noel nữa..mà anh ko có em ở bên anh.
chỉ uống men rượu cay và chôn nỗi buồn thật sâu ở trong trái tim anh.
anh chang73 biết phải làm sao nữa.chỉ biết nhìn trong những dòng người lặng lẽ đi wa