Bàn tay cha nhẹ nhàng cầm lấy tay con
Từ ngày chào đời cho đến lúc
lớn khôn
Đôi bàn tay ấm ấm đã biến sâu vào chi nhớ
Như những kỷ niệm của ngày thơ hấu
Tầm tay cha bỗng nhiên nước mắt tuôn rơi
Vì con thấy hạnh phúc và thấy rõ ràng
Đôi bàn tay vấn vãn,
đá trái sân phà thu sắc
Như một cành đường,
sâu lướt chô bờ
Con biết cha dành cho con
Tất cả những gì quý giá
Những gì cha nghĩ tốt cho con đoạn đường mãi sau
Những vết chai xân khó lẽ
Là những nhọc nhằn cha mang
Nặng nề trên lưng
và cả đôi vây của cha
Con ước mình được giữ mãi những phút êm đềm bên cha
Chỉ cần bên cha con sẽ chẳng sợ gì phía trước
Cửa cây chờ bỗng nhiên nước mắt Mất tuần rơi
Vì con thấy hạnh phúc và thấy gió già
Đôi bàn tay vấn vã
Đá trái sần và thô xác
Như một canh đồng
Sau lúc trố bầu
Con biết cha dành cho con
cho con tất cả những gì quý xa
những gì cha nghĩ tốt cho con
đoạn đường mai sau
những vết chai dần có lẽ
là những nhọc nhằn cha mang
nặng nề trên lương và cả đôi vây của cha