Cánh thâu đêm vắng tiếng cố hồn niềm bìnhNhạc trận giành vang lửa thiêng vương lại nơi áo linhNgầm câu đoạn ca mưa tuôn phía chân đồiXuân thu vội qua nhanh sương trắng biến cương vốt lạNhư hồn sư cải sông,cứ cứ nhu lịchBùa tung bay, vòng kinh vẫn xoay non sông đến ngay thu vềHồ tình trên ba ngọn cây tan thành mây thịt xương vỡ đátThần linh nghe lệnh ta giữ chân yêu mà chân niên tàm đùaĐàn rung lên sinh tự quan hay trần gian cô nhân hiện ra khắp nơi hoa caNgàn câu hứa mang theo khi trốn xưa tương phùngDừng thu phóng trốn niềm đau chân trà bên mồ sanh gió cuốnSạch tan thâm, thù muôn kiếp, si nhân vang tiên tăm ngành hồng.Quyền uy liu thiên cổ nhưng,hoa lệ vương nơi ông thay ai chưa từng phai màu.xoanh trại quân thù chứ ta đuổi mađàn mông sơn bay ra vẽ bùatay châm hương khói biếc ba vòng quyền lêntha làm ngọc tan còn hơn muôn đời không nhắn đếnthiên thiên hùng binh tuân theo ý ta chuyêntrên lưng ưa mang tên xe mã băng dưng vượt xuyênNgọ Thanh Long mạch như vẽ,năm xưa giam giữ bao vòng hồnCọc liêm trốn trong lòng sông,xương người kia từng đem tới sôngCổ nhân sao vội tàn biến,khi mân khôi vỡ ra trăng mảnhTrời thề lướng,mưa ngừng thuôn,đưa đại sư xuống nơi ngục tâm tốiKhông đường huy bạch y gió,bay này ta dưới trăng đăng đànDòng chú xa tuôn thành sông,kinh đồng xoay vòng tay bắt quyếtDải đi mê đồ khôn siết trong nằm mang dấu chân cao biểnTrả cho ấm dương ngàn thu,yên bình như xưa dẫu tan sươngCổ mộ phơi thay tim trong tối,nhân dân duy có ta thông hànhNgày linh dân ăn cò thơm,đem lại sang quỷ muôn chiếc sáchChân ai vui cùng mong thu đai đèo buông rắn lan mang hồiĐài cao trống theo lan mây,câu thề sao trống quên lệ rơi ốc tay bồi lauTrải trong tuyết sương phong vơn sắc không xoay bầnMượn dương rán bao mùa trăng,con thuyền xôi dòng nơi bến vắngMột giây lên còn ai nhớ khi di nhân trên trên sông nàyQuỷ môn quán nay mở ra,đưa người đi sang phía bên kia không ngay quay đầu