Nghe tiếng đàn
Ai rào sao câu người sống lại,
hồn cao vắng lò.
Về bạc liêu danh tiên,
ôm lại giấc hồn vàng xô.
Một thời để nhớ ngày đó xa rồi.
Bạn lượt mặn,
viên cho môi nhiều bơ ngược ngọt,
phù xa dung bòi.
Bạc liều đưa ta tới,
thăm đông lúa trái ngàn cười,
có bài thăng cánh nhìn môi mắt.
Bạc Liêu
giấc mơ tình yêu,
nhận gian ca rằng Bạc Liêu là sứ cơ cầu.
Dưới sông ca trộn trên bờ triều dâu,
Nghe danh công tử Bạc Liêu đốt tiền nấu trứng,
trỏ ra
mình giao.
Cho nhắn người Bạc Liêu mấy lời sống có ta
Tình không đôi giới
Dù đi xa trăm hướng
Ai ngửi thấu nỗi hoài hương
Bạc Liêu thương qua hình bóng quê nhà
Nhạc Nghe tiếng đàn ai rào sâu câu như sông lại hồn cao vắng lâu.
Vì bạc liêu danh tiếng ôn lại giấc ngủ vàng sâu một thời để nhớ ngày đó xa rồi.
Bên nước mặn,
viên cho
môi nhiều bờ ngược ngọt
Phố xa dung bờ bồi
Bạc liều đưa ta tới
Thâm đồng lúa trái ngàn khơi
Có bài thăng cánh nhìn mỗi mắt người
Bạc Liêu
giấc mơ tình yêu,
nhận gian ca rằng Bạc Liêu là sứ cơ cầu.
Vười sông đã trộn trên bờ triều châu,
Nghe danh công tử Bạc Liêu đốt tiền nâu trân,
Tỏ ra
mình giao.
Cho nhắn hứa ơi,
Bạc Liêu mấy lời sau có toán,
Tình không đổi à vời.
Dù đi xa trăm hướng,
Anh ơi thấu nỗi hoài hương,
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà.
Dù đi xa trăm hướng,
anh ơi thao nỗi hoài hương,
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà.