Chưa 1 lần cảm nhận được sự nâng niu bế bồng
Chưa 1 lần cháu được nhìn thấy bong dáng của ông
Mọi thứ trống rỗng
Tất cả những hiểu biết về ông trong đầu cháu vẻn vẹn 1 con số 0
Nghe bà kể chuyện
Cháu giật mình muốn quay ngược thời gian để trở về kiếm tim
Nhưng vô vọng
Người đàn ông đó
Chắc cả đời cháu chẳng bao giờ được gặp lại
Bởi vì ông chỉ có 1 không 2
Tấm ảnh ông bà còn giữ mãi
Nhưng thời gian nó đã nhạt phai
Là lúc cháu nhìn thấy tấm ảnh nhá nhem đang dần bặc mầu
Không nó không còn nhìn rõ vết dấu
Chỉ còn là 1 chút màu xám quện với thời gian
nhưng trong bà là hình ông không bao giờ tan
dù xa cách nhưng tình cảm của bà vẫn nồng nàn
nó như sông không bao giờ cạn
mỗi đêm về cháu thấy ai có đôi mắt mien man
cũng đôi khi đôi mắt mờ ứa giọt lệ 2 hàng
cũng đôi khi là những giây tĩnh lặng
cũng đôi khi là căn nhà rộn lên tiếng nói vang vọng của ông
cũng đôi khi bà tự nói vậy thôi
để cho lòng bà thấy đỡ trống
bà đang nhớ về ông
bà nhắc ông nhìu lắm
dù thời gian nó có xa cách
bà vẫn yêu ông trọn lời hứa trăm năm
khoảng thời gian nó là quá dài
cháu hiểu
nhưng bà vẫn đợi ông bao chiều
buồn hiu
những bữa cơm cả gia đình đông đúc
nhìn bà cười trong sự hạnh phúc
cháu vui
8 mươi 8 tuổi
20 năm ôm nỗi nhớ không thôi
50 năm cùng sống chung cuộc đời
Khó có thể để lòng quên nổi
dù xa cách nhưng tình cảm của bà vẫn nồng nàn
nó như sông không bao giờ cạn
mỗi đêm về cháu thấy ai có đôi mắt mien man
cũng đôi khi đôi mắt mờ ứa giọt lệ 2 hàng
cũng đôi khi là những giây tĩnh lặng
cũng đôi khi là căn nhà rộn lên tiếng nói vang vọng của ông
cũng đôi khi bà tự nói vậy thôi
để cho lòng bà thấy đỡ trống