Ước Hẹn LạiVới xưa ba bé hân đàmNgay khi ta rung lên không bao giờ sao lặngVùng dây bám văn vangâm thanh vẫn ngànTìa nó lại khó hơn nhiềuThêm đôi tay nhỏ bé không biết bao nhiêuVẫn lấp trên mặt cànĐứng ước mơ ngọc trànĐầu tiên pháp thần gianGì bài đáng đến ngườiChờ vì ta không hênh bao cuộc trời trôngĐôi chân buồn lắm *** ***Đưa tay ra đánh tìm conBao nhiêu năm tâm giá qua rồiBao nhiêu năm lặng lẽ và nhanh cườiBao giấc mơ rất nhiềuBao giấc thơ thật nhiềuNhất tiên còn biết thôi nhiềuKhi nghe nhạc con nhẹ nhàng hơn,khi nghe nhạc con ta giàu xongCon đẹp đẹp đông,nằm giữa khuôn trời nước tôngNhư bà ru lộn xơ bắc gọi từ bénĐôi khi là trưa e đầy gió,đôi khi là vối đùa đầu ngõBài lòng nỗi buồn,để ta bằng mạnh mưa sươngKhông dậy ba lát lên sức mạnh phi thườngĐối diện ta chưa ai biết saonay ba có âm nhạcvà yêu như yêu con chưa bao giờ ba cháncho con cùng nốt nhẹ nhàng tích tịch tình tăngcon đem câu hát ca vangmai đây con mạnh mẽ hơn nhiềumai đây con chờ chết cho biết bao điềucho ước mơ của mẹ,cho nỗi đau của mẹtheo ba chân sóc ngheKhi nghe nhạc con nhẹ nhàng hơnKhi nghe nhạc con là giàu sốngCon là cánh đồngNằm giữa khuồng trời mấy bôngNhư bà du lịch giữa bãi cọt dừa béĐôi khi là trưa hè đầy gióĐôi khi là vui thuở đôngĐau mỏ bạc lỗi hoan nộp buồnVì bao tầm ơn không sợKhông dậy và lãng lãng lãng lãngMãi đêm mát,mãi đêm hồng lòng