Từ lúc còn bé con luôn muốn được nghe
Những câu chuyện mà ba chưa từng nói
Ba luôn nghiêm khắc và muốn con đi theo
Một cái khuôn khổ và ở trong đường lối
Nhưng mà có điều con vẫn chưa hiểu được
Quả nông nổi sẽ mất đi trí khôn
Có lẽ con đã không thể nhận ra rằng
Đối với ba con vẫn thật tí hon
Và con tự hỏi đã bao giờ con thực sự biết thương ba
Con vẫn từng trách sao ba không ở nhà
Khi ba công tác phương xa
Giọt sương mai ở nắng vươn ra
Rồi đem về đọng lại trên khóe mắt
Ba đi làm từ sớm ngày hôm qua
Rồi về nhà khi đèn đường khẽ tắt
Khi ba lên tám, lên mười
Chơi guitar không hay nên ba tập chơi trống
Đôi chân lo lắng run run, đôi tay ba đánh lung tung
Bao nhiêu năm ròng rã qua rồi
Bao nhiêu năm lặng lẽ ba vẫn hay cười
Ba ước mơ thật nhiều, ba khát khao thật nhiều
Ba yêu con biết bao nhiêu
[Chorus:]
Khi nghe nhạc con nhẹ nhàng hơn
Khi nghe nhạc con là dòng sông
Con là cánh đồng nằm giữa khoảng trời mênh mông
Như bà ru lúc xưa ba còn thơ bé
Đôi khi là trưa hè đầy gió, đôi khi là vui đùa đầu ngõ
Ba là nỗi buồn vì ba cảm lạnh hơi sương
Ông dạy ba lớn lên sức mạnh phi thường
Khi xưa ba, khi xưa ba bé hơn đàn
Chơi ghi ta, chơi ghi ta run lên không bao giờ sau lắng
Dây buông, dây buông lên nốt ngân vang
Con chỉ cần nhà cửa khang trang
Chỉ cần ba thấy đủ là hạnh phúc
Vì con sẽ không chơi lang thang
Mà cùng cả nhà đón năm mới an khang
Con gái của ba đã lớn, ba sẽ không còn phải vất vả
Đôi vai con tuy nhỏ bé nhưng thừa sức gánh vác tất cả
Eh yeh-yeh oh-oh
Con yêu ba biết bao nhiêu