From the future I will never forget it
Đêm nay, buổi đêm như cây canh giữa thành phố môn màu
Cười tới khi thấy anh,
bao ngày đã không gặp nhau
Tặng cho em những hoa anh vừa hái bên đường
Cài lên môi tóc đen,
không cần phân không cần giòn môi
Anh thích em như vậy,
luôn dịu dàng thương đầy
Anh luôn thích em như vậy,
không cần nhiều xá hoa
Anh có mũ đất xanh,
tròn tròn xanh xinh
Anh thích nghe em cười,
luôn đợi thời đổi mới
trên con xe cùng em ngắm khoảnh khắc bình thường
đôi mắt em tròn xe anh nhìn trong rễ tường
em có hương thơm nhẹ nhàng như nắng sương
nàng hùm sao xương chết ngắt con tim ngay đây
em luôn trao vòng tay ôm chặt anh trên đường
hôn lên vai của anh khó bờ môi của em
anh muốn biết tỏ rằng em
em
em
rất xinh đẹp
Anh có xin em không?
Em muốn làm phanh em không?
Của tay nắng bay trên đường
Em muốn đành đồng đánh không?
Anh thích nghe em cười lúc nào cũng xinh tươi
Khiến con xe cùng em ngưng phanh khắp bình thường
Cỡ bàn em chở xe anh nhìn trong rẽ thương
Em có hương thơm nhẹ nhàng như nắng sương
Đùa phơi em như tuyên áp nơi tâm hồn anh
Em luôn cheo bóng tay ôm chặt anh trên đường
Hôn lên vai của anh,
có bờ môi của em
Anh muốn hết có chẳng em
Em,
em, em, em, em
Em vẫn luôn tuyệt vời
Tặng khoảnh khắc em trong cuộc đời
Hoàn hảo anh không cần đâu
Chỉ đừng mang đến cho nhau niềm đau
Nhưng niềm tin là bản thân với niềm đau
Hãy nói tên anh thật to nếu gặp nhau
Em nhớ không?
Em nhớ không?
Em có
hứa thật nhẹ nhàng như nắng sáng
Người làm sao xinh chất em không tìm lạy
Vô lạc mãi của anh,
khó bảo vội của em
Anh muốn em tỏ rằng em,
em, em sẽ xinh đẹp