Cả cuộc đời này anh không thơ thứ
Một người đã nâng những đáng than khóc như một đứa trẻ
Quần viên đau thức
Và
miếng riêng đường ngắn lên,
mùa ngày em hỡi
Giờ ôm than vắng cũng nghĩ gì,
người vẫn ấm chim
Giờ này không sẽ có nhu ấm vanh mình,
người có nhớ không nghĩa mình
Khó khăn còn thương nhau mãi đâu,
sao giờ hô sơ
Chỉ muốn em sẽ chọn đúng lời,
thật lòng được người em
Bởi em đâu anh cũng rất buồn,
vì mình từng yêu thương
Và xin em hãy nhớ lấy tháng năm này,
mình đã có nhau như vậy
Lỡ sao họ đầy ta trong đấy mặt,
xin đừng ngoan nhờ
Và cuộc đời này...
...
...
Cuộc đời này anh không tha thứ
Cho an thân mình vì đánh mất em
Một người đàn ông nhưng đang than khóc như một đứa trẻ
Buồn viết đào hương khi anh trông thấy
Thế giới của mình sánh bước bên ai
Vì sao người lại đáng tâm đâu sẽ đi mạnh làm hợp đời
Giờ mình phải cách buông
Rồi hai người hai đứa ra
Mình còn đang ấm đêm sao vội bụng tay ôm ồn phiền
Đoạn đường anh đi sau đó chẳng có em kề bên
Phải quên dần nhưng thôi quên
Và sợ rằng một ngày khác từ nay sẽ ôm lấy em
Để rồi họ thấy thế anh mình anh nói yêu quang em
Chẳng biết phải làm gì khi em muốn buông tay
Kết thúc chuyện tình yêu mình bay
TẬP 3 Giờ mình bay vết buông rồi hai người hai đó giết
Tình mình còn đã ngát lên sao vội buông tay vòng buồn thiệt
Toàn đường tành vi sau đó chẳng có em thề thề
Phải quên dần những thói quê
Và sợ rằng một ngày khác
Từ nay sẽ ôm lấy em
Để rồi họ thấy thế anh
Bạn đâu bao nhiêu quần
Chẳng biết phải làm gì
Khi em muốn ngủ ngay
Kết thúc chung tim cứu mình anh