Câu chuyện buồn đêm qua chưa xứngnhưng sao rất ngủ vuiChỉ là mọi mết sôn kéo đến những ngày như thếTay em vẫn nắng thật chảChẳng buông anh ra suốt đêmNhưng trong cơn mơ ấy em đâu gọi tên anhNét gượng cười vẫn nhiều như thế khi em thức dậyCó lẽ những suy nghĩ đau đớn nay đang kéo đếnHôm nay cũng thế lại một ngàySống trong nỗi niềm cũ xưaMà em vẫn chưa muốn tính sau cơn mong mìnhAnh tự hỏi mình là aiAnh đã làm điều gì saiMà vết thương của em như lán dần trong lòng anhNơi đây chẳng có điều gì thuồng về anhCá bầu không khí xung quanh nàyCũng chỉ là để em nuôi tiếc một người xưaNét gượng cười vẫn như như thế khi em thức dậyCó lẽ những suy nghĩ đau đớn nay đang kéo đếnHôm nay cũng thế lại một ngàySống trong nỗi niềm cũ xưaMà em vẫn chưa muốn tính sau cơn mong nhìnAnh tự hỏi mình là aiAnh đã làm điều gì saiMà vết thương của em như lấm dần trong lòng anhNơi đây chẳng có điều gì thuộc về anhCả bao khuôn khí xung quanh nàyCũng chỉ là để em nuôi tiếc một người xưaAnh tự hỏi mình tại saoTại sao anh ở đây để nhìn emTừng phút giây nào cũng mong nhớ ai kiaBỏ qua lời anh rót vàoCho dù anh ở lại đâyCũng chẳng giúp ý gì nữa cho emChỉ có thể làm em nghĩ rằngAnh là một người tốt