Đừng như sông kia lúc vơi nụng đầyThời gian đổi thay tình anh em chẳng thay đổiĐã gọi nhau là anh em phải sống cho ven chữ tìnhDù khác giống máu nhưng coi nhau giống như gia đìnhCuộc đời nắm khi chai ngàn lỡ vấp nga giữa đông hoang tànVẫn có một người anh em đứng phía sau giàn tay gánh vácĐã gọi nhau là anh em suốt kiếp mình là anh emTiền bạc lời danh cũng chẳng hòa được những ân tìnhGiờ mình mỗi người một lời,tuy xa nhưng cũng rất gầnHẹn ngay trở về,anh em ta lại cùng lẫn chenCuộc đời này đâu lo chất yêu gìLục vập ngã mới biết ai cạnh bên taĐừng nhớ sông kia lúc vơi nụng đầyThời gian đổi thay tình anh em chẳng thay đổiĐã gọi nhau là anh em,phải sống cho ven chữ tìnhDù khác dòng máu,nhưng coi nhau giống như giả tìnhCuộc đời nắm khi chai ngang,lỡ vắt ra giữa đông hoang tànVẫn có một người anh em,đứng phía sau dàn tay gánh vátĐã gọi nhau là anh em,suốt kiếp mình là anh emTiền bạc lời danh cũng chẳng ngừa được những ân tìnhGiờ mình mỗi người một lời,tuy xa nhưng cũng rất gầnHẹn ngay trở về anh em ta lại cùng lẫn chenĐã gọi nhau là anh em,phải sống cho ven chứ tìnhCù khắc dông máu,những cõi nhau giống như giả địnhCuộc đời lắm khi cháy ngang,lỡ vấp ngà dưa đông quang tànVẫn có một người anh em,đứng phía sau ràng tay gánh vangĐã gọi nhau là anh em,suốt kiếp mình là anh emTiền bạc lời dây,cũng chẳng hòa được những ân tìnhGiờ mình mỗi người một lờiQuy xa nhưng cũng rất gầnHẹn ngay trở về anh em ta lại cùng lâng trenĐã gọi nhau là anh em,suốt kiếp mình là anh emTiền bạc lời dây cũng chẳng qua được những ân tìnhGiờ mình mỗi người một lời,quý xa nhưng cũng rất gầnNgay trở về anh em ta lại cùng lâm chén