Đúng như lời em nói
Cơ hội vẫn tìm đến nhưng mà anh còn lười nên chối
Anh vẫn đang phải đỡ những thứ mà mấy trò đời đem tới
Anh chỉ muốn ở bên bạn bè cùng những câu đùa đen tối
Ở dưới ngọn đồi bên núi và có em nằm bên gối
Đôi điều những buồn vui ngày qua mà ta thì thầm trên môi
Anh chỉ muốn đời anh tự do tự lo từ đầu đến cuối
Không màng những buồn đau *** ta thật sâu để trở nên đuối dần
Để thêm hối hận trông theo ánh dương
Một ngày mới rồi lại tới và chẳng cần phải nhớ về điều đó
Vì điều xấu thường chạy theo mặc dù mình lại chưa từng yêu nó
Chạy về phía mặt trời ló dù sự thật là bốn bề đều khó
Anh chỉ muốn mình ngồi xuống và tự thả mình cuốn về chiều gió
Một ngày mới rồi lại tới và chẳng thể nào nhốt mình một góc
Mình càng sai thì sửa sai dòng đời chạy nhanh tựa con dốc
Là hình bóng một thằng nhóc cầm đàn tại một góc nhà dột nóc
Và niềm vui thật nhỏ bé chỉ cần một cốc là cột mốc
Ba năm anh rap nhật kí chẳng có người đến nghe
Anh vẫn nhớ người like đầu tiên có lẽ từ Bến Tre
Anh nhận ra cảm xúc cuộc sống đó chính là thứ mình cần đào
Và anh tôn trọng những người khác nên không bỏ sót bình luận nào
Những khúc mắc lại trở về đây mỗi khi trời tối đen
Anh chìm trong sự tiêu cực đó như một thói quen
Nó xúc tác anh đi dạo quanh mỗi khi mình đói thêm
Rồi lại quay về trên chiếc gối êm thức trọn mỗi đêm
Anh chỉ muốn sống giữa cuộc đời chật hẹp mà không va chạm ai
Anh chỉ muốn thấy có người nhẹ nhàng phàn nàn khi ta làm sai
Anh chỉ muốn thấy những người bạn của mình được đi qua màn hai
Anh chỉ muốn lời nói thật lòng của mình họ nghe qua màng tai
Anh chỉ muốn lỡ thấy giọng mình ẩn hiện ở trên con phố đông
Anh chỉ muốn mất mát của họ được trả về nơi con số không
Anh chỉ muốn mình sẽ được sống bằng cách mà ba anh vẫn mong
Anh chỉ muốn mình đứng thật vững dù cho đằng sau đang tấn công
Một ngày mới rồi lại tới và chẳng cần phải nhớ về điều đó
Vì điều xấu thường chạy theo mặc dù mình lại chưa từng yêu nó
Chạy về phía mặt trời ló dù sự thật là bốn bề đều khó
Anh chỉ muốn mình ngồi xuống và tự thả mình cuốn về chiều gió
Một ngày mới rồi lại tới và chẳng thể nào nhốt mình một góc
Mình càng sai thì sửa sai dòng đời chạy nhanh tựa con dốc
Là hình bóng một thằng nhóc cầm đàn tại một góc nhà dột nóc
Và niềm vui thật nhỏ bé chỉ cần một cốc là cột mốc