1. Dòng xoáy Luân Hồi
Là vực thẳm bao la trầm luân
Người đời Sân Si
Quên lối đi ngã rẽ từ bi
Kiếp Nhân Sinh tồn tại
Nào ai đâu biết và hiểu thấu
Cát bụi là đâu
Rồi mai sau ai cũng sẽ trở về
2. Từ lúc chào đời
Thì mẹ cha nâng niu từng bước
Chín tháng cươu mang
Luôn mong con mai sau nên người
Phút cuối mẹ già
Còn người cha cũng đã tàn hơi
Đành lòng sao con
Vì đâu ác báo nhân tâm
[ĐK:]
Ngày chia ly người đi
Cớ sao khóc than được gì
Còn mẹ cha xin nhớ cho
Đừng là một bất hiếu Nhi
Mồ ngoài kia cỏ xanh
Khói Hương dâng hiến muộn màng
Ngày sau ta vẫn thế thôi
Hãy cho tâm Thanh Thản bình yên.