Ver1:
Lạnh wa’...cứ tưởng mùa lạnh này sẽ trôi wa
Nhẹ nhàng như bao năm khác đơn giản ngồi nhà 1 mình online thôi và
Bật những cái beat...feel...lẩm nhẩm...sau đó là tắt máy đi ngủ
Nhưng k...k biết...k hỉu trog tâm này ra sao...mà có gió lạnh vi vu
Dắt xe chạy ra đc đầu ngõ...cô độc giữa phố xá vẫn còn đông...
...ng ng nắm tay, ôm nhau k ngại ngùng... nỗi buồn vẫn còn đọng
*thở dài*...cảm giác này là sao ta???...
Miệng nở nụ cười nhưng lại thoáng chút buồn trog suy nghĩ là sao ka`???
Bất chợt 1 giọt nước chảy nhẹ... rơi r` khẽ chạm vào bàn tay...
Đôi mắt bỗng mờ... *g ngực k mở...như chén rượu vừa rót tràn vậy...
Uh...thì có lẽ là vừa khóc...chỉ 1 chút xíu đắn đo vậy thôi...
Giáng sinh 1 mình...tâm hồn trống rỗng...và đã biết trc là vậy r`
Khác những ngày trc...vẫn cứ bước...vẫn cứ ước...k buồn chi
H đây cứ rượu tới là uống...cùng ham muốn... “nhìu chút”,uổng j...
Her...uống wai` mà k hết *buồn*...r` nhạc nhẽo cũng càng dở...
Có lẽ tập đón nhận phía trước thì vẫn tốt hơn là làm ngơ...
Hook:
Say và cứ say...ta nói ra điều ta “thèm” nói...
1 phút bình yên, cơn mưa, khó tìm...nên đừng để lòng ta “mềm” vội
Mắt nhắm lại...biết ta sai...nhưng 1 khi đã đi là k way lại
Ta đã sống ích kỉ...”cùng w bản thân ta”...tự lực đứng dậy k cần tay ai
Và cuộc sống cứ thế trôi đi...ta chỉ lo ngày mai của ta
1 và chỉ 1...đến khi kết thúc vẫn chỉ có 1...
Đường dài lắm khúc cũng chỉ là 1
Trái tim thôi thúc luôn chỉ có 1...
Hah...và đó...1 mình ta...ah
Ver2:
1 mình á...k có nghĩa là cô đơn...
Mà là bản thân chỉ đag hẹn hò w người kon gái tên Cô Đơn à
Như 1 cái bóng...sự thay thế của e... là tất cả của a...
Bức tranh k màu a đag dần vẽ sẽ mang tên là ngôi nhà Cô Quạnh
E biết hông?...mình sẽ cùng sống ở nơi đó...dù đôi ta chẳng hề yêu nhau
Wa’ khứ kia sẽ là đứa bé...và a sẽ đặt tên nó là Nỗi Sầu...
Khác w ng ta...a thích ví von khi bí nhạc...
Đưa e và đứa kon đó vào chỉ để thêm thắt hương vị khác
Mặc kệ khúc mắc chắc còn đầy...