Một chiếc hàng sông gió hát bên tay trăng quyết trắng tàn
Khi hoa ngồn xuống chiếu bóng người ta dần sang
khua xa
Trời xanh mây trắng nắng vẫn long lanh mà chẳng còn hai chúng ta
Vì có người mang thang sao đi về đời xa
Áng đậm ngang yêu thương đã xa
Cùng cơn mưa mùa hà
Môi hôn thiết thà
Đã xây phút ngày đầu
Theo lửa cứu rơi
Tháng toán tới khi tim vẫn lau vàng Ngủ tu đến đường buồn
tháng chín phai nhòa Chợt một chút tháng mới nằm toán yên bình
Mưa muôn người ai vừa đến mát gió đông lạnh giá Khe mưu cười
đợi chờ ngày nắng lên Ban ban vớt ngộ ngàn ở trong kí ức
Anh không chẳng thấy chẳng hiểu được càng sống một
mãi gần lại Liệu ta có ngoại lại hay lặng lặng bước đi
Một người tình yêu
Một người từng thương
Một người phêu lớp dần một chiều ánh dương
Một người lặng le Một người mạnh mẽ
Một người vô tận lại tự mình
Lặng lặng lặng yêu thương đã xa
Cùng cơn mưa mùa hà Môi hôn thiết thà
Đã xây phút ngày đầu Theo lửa cứu rơi
Anh tan tới khi tim vẫn nâu vàng Mùa thu đến đường buồn tháng
chín phai nhòa Chợt một chút tháng mới nằm toán yên bình
Mưa muôn người ai vừa đến mát gió đông lạnh giá Khe mưu cười
đợi chờ ngày nắng lên Ban ban vớt ngộ ngàn ở trong kí ức
Anh cũng chẳng thấy chẳng hiểu được cảm xúc Một ngày
gần lại liệu ta có ngoại lại hay lặng lặng bước đi