* Ah, những bí mật không thể nói ra Chuyện tình yêu luôn nói dối ta Ah, Gucci và các LV Story, Insta, em và selfie Ê, những đêm suy tư và em ngủ ngay Vậy bao nhiêu sẽ là cho đủ đây Em phải cố tương lực tự vượt về Chỉ dạy được em tạo ra này đã không còn đủ hay Ôi, sống là còn được Vì em hiểu nhau nữa đâu mà em đã trải ngày qua Ngày mà em chọn theo con tim Thì cái chương ở phía trước sẽ không còn đợi đầy hoa Khi mà cảm xúc đã không còn nguyên phí Không thể nhìn xa với đúng mắt bị biến thị Hồi chiến nhìn em như cây cây đã đánh quả Còn giai đoạn đang ưu mầm thì không đáng để hiếm thị Ah, em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Một bức tranh đã giấu phong phần ngầu Không thể đếm xuôi hết số lời cây vẽ Nên cũng không thể nhớ ai là người làm sai lần đầu Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Một bức tranh đã giấu phần ngầu Không thể đếm xuôi hết số lời cây vẽ Nên cũng không thể nhớ ai là người làm sai lần đầu Đất cây bút xuống và ta là cây nhạt Và có hết những lời nói suy tẹt Bỏ vào chất xám mà ta đã có được Bỏ vào trong đó những niềm đau và tệ sát Trong thâm tâm ta thì luôn là quan trọng Nỗi buồn thì chiếm cả quan trọng Đừng để giọt sầu vừa đổi mây là mênh mông Tựa mình là mênh mông để tồn tại cô động Trong thế giới thật đáng sống ta đã tự giam mình Cô đơn trong góc tối cùng những giai điệu Âm vang ngập khắp lối và ta đã tự nhủ Dự niệm tình từng sắc đá để một ngày lớn lên Tựa bản thân mình chắp vã và ta Mong một ngày nào đó ra chất riêng ta nó sẽ không Đổi mãi chưa tiên cho ta thôi Chỉ mong là nó sẽ ngây một lần mạnh Để những kỷ niệm đó sẽ không phải phai vôi Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Một bức tranh đã giấu phần ngầu Không thể đềm sợ hết giống là cái vợ anh Anh cũng không thể nhớ ai là người làm sai lần đầu Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Một bức tranh đã giấu phần ngầu Không thể đềm sợ hết giống là cái vợ anh Anh cũng không thể nhớ ai là người làm sai lần đầu Em nhìn xuống Anh cũng sẽ tắt khi hoàn hảo Đừng buông xuống ở phía sâu của chiều muộn Rồi thì ai cũng sẽ phải lâu Phải học cách sống độc lập Sao thấy em được chiếu trụ Thất vọng là điều Ta không thể nào mà tránh khỏi Bởi những người đã từng tin ta Không để bản tâm đừng đừng ghé Bởi vì ta biết ta vô ghé Dù ngày đông ta được sinh ra Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Một bức tranh đã giấu phần ngầu Không thể đềm sợ hết giống là cái vợ anh Anh cũng không thể nhớ ai là người làm sai lần đầu Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu Em nhìn xuống từ 12 tầng lầu