Bài hát: 12 Tháng Cô Đơn - Phú Nguyễn
Chiều qua, anh đi ngang con phố không tên. Nhớ 1 người, đã bên anh bao ngày qua.
Nhẹ nhàng đưa, tay níu lấy đám lá khô, nhẹ rơi, xuống nơi xưa, nơi lúc ta vẫn còn nhau.
Thôi, thì cho anh câu nói là, cách xa, để ngày mai anh đi về nơi đó.
Thôi, cho anh gọi tên em lần nữa, được không? Rồi anh đi, đi đến nơi không có em đâu.
Bàn tay anh, vẫn ấm giữa bao mùa đông bao tuyết rơi. Tình yêu anh trao về em, không hề thay đổi. Tình yêu anh vẫn thế giữa trưa mùa thu bao lá rơi, vẫn cứ rơi, rơi..... Mưa đang rơi.
Đôi tay buông lơi.
Mình anh ngồi đây tìm lại những khoảng không dường như chơi vơi.
Thật ngu ngốc.
Vu vơ.
Lang thang trên con đường tìm lại giấc mơ.
Dường như đã quá xa.
Và em không còn thiết tha.
Nắm lấy đôi tay anh muốn giữ em ở lại.
Nếu cứ tiếp tục cả hai sẽ phải khổ đau.
Đừng cố tỏ ra mạnh mẽ.
Đó đâu phải là em.
Vậy đi... TẠM BIỆT EM ..! Đừng nhìn anh nữa,đôi mắt ngày xưa giờ ở đâu???
Em còn là em?
Em đã khác rồi.
Em muốn quay lưng quên hết đi.
Tình yêu trong em giờ toàn giả dối.
Anh không muốn vùi mình trong mơ.
Anh không muốn đi tìm giấc mơ ngày hôm nao.
Đừng vội vàng em hãy là em của ngày hôm qua.
Uhhhhhhh..
Xin hãy là em của ngày hôm qua.
Uhhhhhhh..
Đừng bỏ mặc anh một mình nơi đây.
Uhhhhhhh..
Dừng lại và xoá nhẹ đi kí ức.
Uhhhhhhh..
Mùa đông đó, anh còn đứng đó dưới mưa chờ em, nhưng mãi chẳng thấy bóng em ở đâu, bên ngoài hiên mưa vẫn rơi hoài rơi.
Và anh biết anh đã mãi mãi mất em từ đây, cho dù níu kéo cũng không được gì.
Thôi từ đây anh mất em rồi!